Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Phòng Phát Minh - Kẹo Mọc Tóc và Kẹo Ngậm Mãi Mãi


Khi Ngài Wonka kêu lên “Dừng thuyền lại!”, hơn một trăm người Oompa-Loompa cùng đồng loạt hãm mái chèo của mình thật mạnh trên mặt nước, và rồi bắt đầu kéo chèo theo hướng ngược lại. Con thuyền dừng hẳn lại. 

Những người Oompa-Loompa lái con thuyền rẽ gần vào cánh cửa màu đỏ tươi. Trên cánh cửa có viết:

PHÒNG PHÁT MINH

BÍ MẬT - CẤM XÂM PHẠM

Ngài Wonka rút ra một chiếc chìa khóa từ trong chùm chìa khóa của mình, nghiêng người tới sát cánh cửa và tra nó vào ổ khóa. 

“Đây là căn phòng quan trọng nhất trong toàn bộ nhà máy!” Ông ấy nói. “Tất cả những sáng chế quan trọng và bí mật nhất của tôi đều đang được giữ ở đây. Lão già Fickelgruber đảm bảo sẽ chịu mất nguyên cả hàm răng chỉ để đối lấy ba phút được ở trong căn phòng này! Cả lão Prodnose, lão Slughorth và tất cả những kẻ làm sô cô la khác nữa! Nhưng giờ thì tất cả hãy nghe đây! Khi các cháu vào trong phòng thì cấm không được nghịch ngợm gì hết! Không sờ mó, không hít ngửi, và không được nếm thử bất cứ thứ gì! Đồng ý không?” 

“Vâng, vâng!” lũ trẻ cùng kêu lên. “Chúng cháu sẽ không chạm vào thứ gì hết!” 

“Cho đến tận bây giờ,” Ngài Wonka nói, “ngoài tôi ra chưa có bất cứ ai, kể cả những người Oompa-Loompa, được phép bước vào căn phòng này!” Ông ấy mở cánh cửa ra và bước chân vào phòng. Bốn đứa trẻ và phụ huynh chúng lần lượt bước theo ông. 

“Đừng sờ mó gì hết!” Ngài Wonka kêu lên. “Và đừng có làm đổ thứ gì đấy!” 

Charlie Bucket nhìn ngắm khắp xung quanh căn phòng khổng lồ mà cậu vừa bước chân vào. Nơi này cứ như gian bếp của một mụ phù thủy già ấy! Khắp xung quanh cậu là những cái vạc kim loại lớn màu đen chứa đầy những thứ chất lỏng đang sôi sùng sục, bong bóng nổ bôm bốp, được đun trên những cái bếp lò khổng lồ; những cái phích đang bốc hơi nước xì xì, những cái chảo đang rán xèo xèo một thứ gì đó; những cái máy lớn bằng thép đang kêu lạch cạch và rung lắc liên hồi; những cái ống dẫn dài lòng vòng khắp trên trần, nối xuyên qua khắp các bức tường; và cả căn phòng đều tràn ngập trong khói và hơi với đủ thứ hương thơm đến nức cả mũi. 

Chính Ngài Wonka cũng bỗng nhiên trở nên phấn khích hơn hẳn bình thường, và ai ai cũng có thể thấy rõ ràng rằng đây chính là căn phòng mà ông ấy ưa thích nhất. Ông ấy nhảy tưng tưng giữa những cái chảo rán và đủ thứ máy móc như một đứa trẻ đang nhảy tưng tưng giữa đống quà Giáng Sinh của mình, băn khoăn không biết nên xem thứ gì trước. Ông ấy mở nắp vung một cái nồi lớn ra và hít hà một cái; rồi ông ấy chạy sang bên kia, thọc ngón tay vào một cái bể đựng thứ nước gì đó màu vàng vàng và đưa lên miệng nếm thử; và rồi ông ấy lại bỏ ngay sang một cái máy thật là lớn bên kia rồi bật bật tắt tắt cả nửa tá công tắc và nút bấm; rồi ông ấy nhìn chăm chăm vào cánh cửa thủy tinh của một cái lò nướng khổng lồ đang làm việc, xoa hai tay vào nhau và chặc lưỡi thích thú với thứ đang được nấu bên trong. Rồi ông ấy lại chạy sang chỗ một cái máy khác, một cái máy kỳ lạ cứ kêu lên phụp-phụp-phụp-phụp-phụp, và cứ mỗi lần nó kêu “phụp” một cái là lại có một viên bi lớn màu xanh lá cây rơi xuống một cái giỏ đặt trên sàn nhà. Ít nhất thì trông nó cũng giống một viên bi. 

“Kẹo Ngậm (1) Mãi Mãi!” Ngài Wonka tự hào nói. “Đây là một sản phẩm hoàn toàn mới! Tôi làm ra nó cho những đứa trẻ chỉ có được rất ít tiền tiêu vặt. Các bạn có thể cho một viên Kẹo Ngậm Mãi Mãi vào trong miệng mình và mút và mút và mút nó, thì nó mãi mãi cũng sẽ không bao giờ nhỏ đi!” 

“Nó cũng giống như là kẹo cao su!” Violet Beauregarde kêu lên. 

“Nó không giống với kẹo cao su đâu,” Ngài Wonka nói. “Kẹo cao su là để nhai, còn nếu cháu mà cố nhai một viên Kẹo Ngậm này đây cháu sẽ rụng hết răng ngay! Và chúng sẽ không bao giờ nhỏ đi! KHÔNG BAO GIỜ! Ít nhất thì tôi cũng nghĩ là không bao giờ. Có một viên đang được thử nghiệm ở trong Phòng Thử Nghiệm ở ngay kế bên. Một anh chàng Oompa-Loompa đang mút nó. Cậu ta đã mút nó liên tục trong gần một năm nay rồi không dừng, vậy mà nó vẫn còn y nguyên xi như mới!” 

“Nào, ở bên này,” Ngài Wonka tiếp tục giới thiệu, bước đi một cách phấn khích về phía bên kia căn phòng. “ở bên đây tôi đang sáng chế ra một loại kẹo hoàn toàn mới!”. Ông ấy dừng lại bên một cái chảo rán lớn. Cái chảo đó chứa đầy một thứ nước cốt màu tím than rất đặc và dính, đang sôi và sủi bọt ùng ục. Bằng cách kiễng chân lên thật cao, Charlie có thể thấy thứ bên trong cái chảo lớn đó. 

“Đây là dung dịch Kẹo Mọc Tóc!” Ngài Wonka reo lên. “Các bạn chỉ cần ăn một miếng nhỏ xíu của thứ kẹo này, và trong chính xác nửa tiếng đồng hồ sau đó những chỏm tóc mượt mà, lộng lẫy và mới-coóng sẽ bắt đầu mọc lên ngay trên đầu bạn! Và cả một hàng ria! Rồi còn cả một bộ râu nữa!” 

“Một bộ râu!” Veruca Salt kêu lên. “Ai lại đi muốn một bộ râu cơ chứ?” 

“Nếu cháu mà mọc râu thì trông sẽ rất hợp đấy!” Ngài Wonka đáp. “Nhưng không may là hỗn hợp chưa được hoàn chỉnh cho lắm. Tôi đã làm nó thành ra tác dụng quá mạnh. Nó hoạt động quá là hiệu quả. Tôi đã thử nó lên một anh chàng Oompa-Loompa trong Phòng Thử Nghiệm hôm qua, và ngay lập tức một bộ râu đen khổng lồ bắn ra khỏi cằm anh ấy, và rồi mọc lên nhanh đến nỗi chẳng mấy chốc nó đã phủ kín cả căn phòng bằng một tấm thảm lông lá dầy cộp. Nó thậm chí mọc còn nhanh hơn là chúng tôi có thể cắt! Cuối cùng, chúng tôi phải dùng đến một cái máy cắt cỏ mới cắt ngắn được cái bộ râu quỷ quái đó! Nhưng tôi sẽ hoàn thiện hỗn hợp này sớm thôi! Và đến khi đó, sẽ không còn bất cứ bé trai hay bé gái nào phải mang những cái đầu hói đi học nữa!” 

“Nhưng Ngài Wonka à,” Mike Teavee nói. “Trẻ con thì đâu có bao giờ bị hói …” 

“Đừng cự nự nữa, cậu bé, làm ơn đừng cự nự nữa!” Ngài Wonka kêu lên. “Đấy thực sự là một sự lãng phí quỹ thời gian quý báu của chúng ta! Nào, ở bên này mọi người, mau bước theo tôi. Tôi sẽ giới thiệu cho mọi người một thứ mà tôi đặc biệt tự hào! Ồ, nhưng hãy cẩn thận! Đừng có làm đổ vỡ cái gì đấy! Bước lùi lại đi!” 

___________________________________________ 

Chú thích: 

Nguyên bản: “Everlasting Gobstopper” “Everlasting” có nghĩa là “kéo dài mãi mãi”, còn “Gobstopper” là tên một loại kẹo ngọt hình tròn như viên bi, đường kính to nhất của một viên Gobstopper có thể lên đến 8 cm. Gobstopper được dùng chủ yếu bằng cách liếm hoặc mút (hoặc ngậm với những viên không quá to); bởi chúng quá cứng để có thể cắn nát mà không làm tổn thương răng. Loại kẹo này thường có nhiều lớp, mỗi lớp lại có một màu khác nhau (và thường là một hương vị khác nhau); và đã được bày bán trong những cửa hàng kẹo được hơn một thế kỷ, thường là để trong hũ lớn và bán theo cân. Gobstopper rất lâu tan, đây cùng là một lý do làm nó trở nên rất phổ biến với trẻ em. Những viên Gobstopper to thậm chí phải mất đến vài tuần mới có thể tan hết. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét