“Hãy cùng xuống và ngó qua những người bạn nhỏ của chúng ta một chút trước đã nào!” Ngài Wonka nói. Ông ấy ấn một cái nút khác, và chiếc thang máy hạ thấp dần độ cao, cho đến khi nó chỉ còn lơ lửng ngay phía trên hai cánh cổng nhà máy.
Nhìn xuống phía dưới, Charlie có thể thấy những đứa trẻ khác cùng cha mẹ của chúng đang đứng túm tụm thành một nhóm nhỏ ngay phía sau hai cánh cổng.
“Cháu chỉ thấy có ba bạn,” Charlie nói. “Còn thiếu ai vậy ạ?”
“Ta nghĩ đó là cậu bé Mike Teavee.” Ngài Wonka đáp. “Nhưng đừng lo, cậu ta cũng sẽ xuất hiện sớm thôi. Cháu có thấy mấy chiếc xe tải kia không?” Ngài Wonka chỉ về phía những chiếc xe tải lớn phủ bạt kín đang đậu thành hàng ngay gần đó.
“Có ạ.” Charlie đáp. “Chúng ở đó làm gì vậy ạ?”
“Cháu không nhớ trên những Tấm Vé Vàng viết gì sao? Mỗi đứa trẻ đều sẽ trở về nhà với toàn bộ lượng bánh kẹo đủ ăn trong suốt cả đời! Mỗi đứa có một chiếc xe tải, nhồi đầy nhóc bánh kẹo và tất cả các loại đồ ngọt khác! À há,” Ngài Wonka nói tiếp, “anh bạn Augustus Gloop của chúng ta kia rồi! Cháu có thấy không? Cậu bé và bố mẹ mình đang bước lên chiếc xe tải đầu tiên kia kìa!”
“Bạn ấy thực sự ổn cả chứ ạ?” Charlie hỏi. “Kể cả sau khi đã bị hút vào cái ống kinh khủng đó?”
“Cậu bé còn hơn cả ổn ấy chứ.” Ngài Wonka nói.
“Nó đã thay đổi rồi!” Ông Nội Joe nói, nhìn qua bức tường bằng thủy tinh của chiếc thang máy. “Thằng bé từng rất béo cơ mà! Vậy mà bây giờ trông nó gầy như cò hương!”
“Tất nhiên là cậu bé đã thay đổi rồi!” Ngài Wonka vừa cười vừa nói. “Bác không nhớ sao? Cậu bé đã bị bóp lại trong cái ống đó đến thế còn gì? Và nhìn kìa! Cô bé Violet Beauregerde, quán quân nhai kẹo cao su của chúng ta cũng đã ra rồi kìa! Có vẻ cuối cùng họ cũng đã ép được hết nước ra khỏi người cô bé rồi! Thật là mừng quá! Và nhìn xem cô bé trông mới khỏe mạnh làm sao! Trông tốt hơn lúc trước rất nhiều!”
“Nhưng mà cả người con bé thì vẫn tím ngắt!” Ông Nội Joe kêu lên.
“Ừ thì đành vậy.” Ngài Wonka nói. “Chúng ta cũng đâu thể làm gì hơn được.”
“Lạy Chúa!” Charlie kêu lên. “Nhìn bạn Veruca Salt, rồi cả ông bà Salt nữa kìa! Khắp người họ phủ đầy rác!”
“Và cậu bé Mike Teavee nữa kìa!” Ông Nội Joe nói. “Trời đất ơi! Người ta đã làm gì nó vậy? Trông thằng bé phải cao đến ba mét, và gầy nhẳng như con cá đét khô!”
“Họ hẳn đã kéo dãn cậu bé ra hơi quá tay.” Ngài Wonka nói. “Thật là thiếu cẩn thận!”
“Thật là tội nghiệp cho bạn ấy!” Charlie kêu lên.
“Vớ vẩn nào.” Ngài Wonka nói. “cậu bé đó rất là may mắn đấy. Tất cả mọi đội bóng rổ trên khắp đất nước đều sẽ tranh giành nhau để mời cho được cậu ta gia nhập. Nhưng giờ thì,” ông nói tiếp, “đã đến lúc chia tay với bốn đứa trẻ ngốc nghếch này rồi. Ta có chuyện rất quan trọng cần bàn với cháu đây, Charlie.” Ngài Wonka ấn một cái nút khác, và chiếc thang máy lập tức phóng thẳng lên trời.
ở trên ko trung và phóng được lên trời, thang máy gắn phản lực :>>>>>
Trả lờiXóa???? là sao
XóaHay
Trả lờiXóa